Ước mơ trở thành người thầy thuốc của tôi được nuôi dưỡng từ những tháng ngày thơ ấu và giờ đây tôi đang hiện thực hóa ước mơ đó ở Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn
Với tôi hương vị ngọt ngào nhất của tuổi thơ chính mà vị ngọt quả táo tàu được ngoại tôi đựng trong mấy bọc thuốc đặt trên ngăn tủ đựng thuốc bắc của ông. Ngày đó quê tôi nghèo lắm, trẻ con chẳng mấy khi có kẹo để ăn cho nên những thứ ăn được thường là những thứ quả dại ngoài vườn, riêng tôi may mắn hơn vì ông tôi là một thầy thuốc và luôn sẵn có mấy thứ “kẹo ngọt” trong tủ, lâu lâu tôi lại rón rén nhón được một vài quả những lúc ông có khách hay bận rộn việc gì đó.
Lớn hơn một chút tôi được ông cho đảm trách công việc “bốc thuốc” cho khách, mà cụ thể là tôi “bốc” những thứ ông tôi gọi tên rồi cho vào tờ giấy báo cũ gói lại. Khách của ngoại tôi chính là những người nông dân nghèo khổ quanh làng quanh xóm, lâu lâu cũng có cả những người từ nơi xa đến vì mến tiếng ngoại mát tay chữa bệnh. Ước mơ nghề Y của tôi được nuôi dưỡng từ những tháng ngày thơ ấu như vậy.
Biến ước mơ thành người thầy thuốc ở Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn
Ngày đó, tôi thường quanh quẩn bên ngoại mỗi lần có người tới khám bệnh lấy thuốc vì nhiệm vụ của tôi là lo trà nước cho khách và phụ ông gói ghém thuốc. Mỗi lần như vậy tôi thường thấy người ta mang tới đủ thứ “quà cáp” , người thì trái bầu non để biếu ngoại nấu canh, người thì trái cà, nải chuối, người thì cái bánh đa… còn tiền giấy là một thứ vô cùng xa xỉ mà tôi ít khi thấy.
Ngoại nói với tôi: “Làm nghề thầy thuốc con không lo bị đói, nếu người ta không có tiền người ta sẽ biếu mình bằng những thứ cây nhà lá vườn người ta trồng được. Dù cho người ta có cho con một quả chuối, hay một cái bánh thì con cũng phải quý trọng tấm lòng của họ và không được phân biệt đối xử hay chê bai coi thường người khác”. Đối với một đứa trẻ chưa lên mười như tôi ngày đó chỉ hiểu được điều đó đơn giản là mình sẽ có cái ăn không sợ đói bởi ngày đó đói lắm, cơm gạo không đủ no.
Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn đào tạo Y học cổ truyền uy tín
Ngày nay, khi dấn thân vào con đường mà ngoại tôi đã từng đi qua, tôi mới biết đó chính là Y ĐỨC mà một người làm nghề Y Dược phải có. Dù bạn có là Điều dưỡng viên, Dược sĩ Cao đẳng Dược, hay kỹ thuật viên xét nghiệm. Đó cũng chính là bài học đầu tiên và là nguồn động lực giúp tôi quay lại với con đường đầy gian nan vất vả, chính là được làm công việc chăm sóc sức khỏe cho mọi người.
Qua bao nhiêu thất bại của cuộc đời, con đường mà tôi đã từng lựa chọn đi qua biết bao nhiêu khúc quanh, bao nhiêu ngã rẽ, để rồi tôi vẫn luôn trăn trở về giấc mơ thuở nhỏ mà tôi chưa thực hiện được. Một ngày nọ, tôi bước chân vào một lớp đào tạo quản lí và kinh doanh, khi được hỏi về SỨ MỆNH cuộc đời mình, tôi chợt bừng tỉnh như người ngủ mê suốt bao nhiêu năm.
Hóa ra mình đã sống gần nửa cuộc đời mà không hề suy nghĩ đến sứ mệnh cuộc đời của mình là gì. Mặc dù mơ ước cũng có nhiều nhưng những mơ ước cũng đổi thay theo năm tháng, nó cũng biết chạy theo đồng tiền bát gạo và cuộc đời cuốn ta đi theo những cách khác nhau mà đến khi ta dừng lại, nhìn về những chặng đường đã qua, chợt thấy mình như con ngựa hoang đã chạy quá xa giấc mơ cháy bỏng thuở nào.
Tư vấn tuyển sinh Trường Cao Đẳng Dược Sài Gòn
Và hôm nay, ngồi trong một lớp học về Y học cổ truyền tôi lại thấy như mình được sống lại với tuổi thơ giữa những nồng nàn mùi thuốc bắc, giữa ngọt ngào vị táo tàu, giữa cay nồng của quế chi và giữa những lời ngoại tôi răn dạy. Ai cũng nói nghề y là một nghề cao quý, nhưng trong ký ức của tôi, đó hẳn là một nghề mang lại nhiều hạnh phúc nhất, bởi mỗi lần người bệnh tìm lại với dáng vẻ khỏe mạnh, nụ cười trên môi và câu cảm ơn chân chất, trên tay là một giỏ táo xanh, vài quả trứng gà hay dăm lá trầu cho ngoại. Tôi đã thấy rằng chẳng có một giá tiền chung nào cho những thang thuốc và chẳng có tiền bạc nào mua nổi những niềm vui bé nhỏ đó.
Tôi xin chân thành cảm ơn Trường Cao đẳng Dược Sài Gòn, đã cho tôi có cơ hội được sống lại với ước mơ của mình và được sống đúng sứ mệnh cuộc đời tôi lựa chọn. Nơi đây đã cho tôi rất nhiều cảm xúc, tôi được học những Thầy Cô vô cùng tâm huyết với nghề, những buổi giảng bài quên giờ giải lao, tôi được gặp những người bạn vô cùng chân thành cởi mở có thể chia sẻ mọi khó khăn trong học tập, cùng nhau tiến lên.
Mỗi ngày đến trường luôn là những giờ phút vui vẻ hạnh phúc nhất. Tôi luôn tự nhắc nhở mình phải phấn đấu học tập thật tốt để mai này khi bước chân ra khỏi ngôi trường này tôi có đủ tự tin, có đủ năng lực làm một thầy thuốc giỏi, có đủ bản lĩnh vượt qua mọi khó khăn, luôn giữ tâm trong sạch và giữ ngọn lửa nhiệt tình cháy mãi trong tim để đi trọn “Con đường tôi đã chọn – nghề Y”.
>> Có thể bạn quan tâm
Cách sử dụng chè dây hiệu quả nhất cho bệnh nhân đau dạ dày
Bí quyết giảm cân cho bà bầu an toàn mà bé vẫn phát triển tốt mẹ nên biết
Comments